Cô mặc áo chẽn, thắt bóp ngang lưng đẩy bộ ngực vốn hơi to của cô thành một bức tường lêu khêu như pháo đài. Sợi dây nịt ngực cột hơi xiết đùn lườn vú nâng nhô, tôi có cảm tưởng trong ngực cô đang có hai quả núi lửa ăm ắp nham thạch sắp sửa nổ tung ra nóng bỏng.
Tôi sực nhớ hôm ba sai đi lấy tài liệu mà ngơ ngẩn cả người. Cô thư ký thấy tôi xớ rớ, lắp bắp nói không ra hơi, tay chưn lóng ngóng luôn hỏi : bữa nay anh có chuyện gì mà nôn nao dữ. Tôi càng như tên móc túi bị bắt tại trận còn cầm cái ví của người trên tay nên càng lúng búng ngậm hột thị hơn. Cô thư ký càng trêu : anh làm như tôi hớp mất hồn anh rồi.