Tag: JD108

Gạ gái xinh đi phịch ở khách sạn cực phê

Tôi tốc luôn áo sơ mi của Phương lên để miệng bú vào một vú và tay tiếp tục bóp măn cái vú khác. Cũng may đêm đã khuya, đường phố vắng tanh khiến hai đứa không thấy ngượng. Tuy vậy mắt Phương vẫn nhớn nhác dòm, để hễ nghe rục rịch là hẩy tôi ra. Tôi càng bú nút lần lượt hai cái vú thì càng nổi hứng tợn. Tưởng là tôi đã muốn quỳ ngay xuống để vùi mặt vào háng Phương nữa. Một bàn tay tôi nãy giờ đã thám hiểm vào dưới váy Phương rồi, vần vò đến muốn nát beng cái sẹo nàng mang ở háng. Cho nên Phương càng tỏ ra lo. Nàng lôi tôi lệt bệt hối : ta vào nhà đi anh, đứng ở đây không tiện. Tôi ừ hử đi theo, nhưng tay vẫn không buông ra để giữ trịch cơn sảng khoái đang gây ra cho nàng.

Nhẹ nhàng tình cảm địt cô em tiểu thư nhà giầu

– Đối với Dượng lúc nào con cũng lễ phép, giữ đúng cương vị của một người cháu. Con chưa bao giờ hổn hào với Dượng một câu, lúc nào con cũng nhớ tới công ơn nuôi dưỡng của Dì và Dượng… – Dì Chín ngắt ngang lời Linh : – Cháu không được dối Dì, cháu phải nhớ câu “Không cha níu chân chú, không mẹ bú vú dì.” Mẹ cháu mất đi, Dì lại không con nên Dì thay mặt mẹ cháu mà lo lắng cho hai đứa, lúc nào Dì cũng coi cháu như con ruột.Vậy cháu cứ nói thật ra cho Dì biết để Dì tính. Nghe Dì Chín hạch hỏi, Linh muốn chết đứng, nhưng nó cũng thừa thông minh để hiểu rằng nó “đã lỡ leo lưng cọp.” Bằng mọi giá nó phải đeo luôn, chứ nhảy xuống trước sau gì nó cũng chết. Nó chối bay chối biến: – Bấy lâu nay chị em con sống nhờ vào tình thuơng của Dì Dượng. Lúc nào chúng con cũng coi Dì Dượng như cha mẹ, nếu chúng con thật sự có lỗi gì thì Dì cú việc đánh mắng, dạy dỗ để cho chúng con biết mà sửa đổi….